Môi nguyệt quế lỡ thì Môi ở trọ…
Buổi ly biệt
vội vàng
không nước mắt
không mặt trời
không nắng hắt bờ mi
Chỉ có em
màu mắt rất nhu mì
giấu mặt bên song
nụ cười bảng lảng...
Chỉ có ta
một cánh buồm phiêu lãng
chợt rùng mình
nhớ vạt tóc trầm hương
nhớ môi hôn
run rẩy nụ thiên đường
nhớ áo mỏng
dỗi hờn
em bật khóc...
Ôi nỗi nhớ biệt ly màu mắt ngọc
Bởi vì đâu cát trắng cũng xanh ngời?
- Bởi Biển yêu thương mãi gọi "Bờ ơi!"
- Và Ký Ức
chơi vơi miền đất lạ
đường thiên lý không em buồn hối hả
đã âm thầm nhuộm biếc cả màu mây
mãi gọi tên nàng:
"Ơi Biển hát chiều nay..."
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment