17 June, 2005
Rondel de l'adieu - E. Haraucourt
Partir, c'est mourir un peu
C'est mourir à ce qu'on aime
On laisse un peu de soi-même
En toute heure et dans tout lieu
C'est toujours le deuil d'un voeu
Le dernier vers d'un poème
Partir c'est mourir un peu
Et l'on part, et c'est un jeu
Et jusqu'à l'adieu suprème
C'est son âme que l'on sème
Que l'on sème à chaque adieu
Partir, c'est mourir un peu...
______________________
Khúc đoản ca Vĩnh biệt
Một chút ta đã chết cùng ly biệt
Chết cho mình và cho những yêu thương
Mỗi phút giây, trên mỗi một dặm đường
Ta sẽ gửi một chút mình ở lại
Biệt ly ơi, bây giờ và mãi mãi
Ngươi sẽ là tang lễ của mộng mơ
Là đôi dòng sau chót của bài thơ
Một chút ta đã chết cùng ly biệt
Và cho đến lần giã từ sau hết
Ta ra đi, như vào một cuộc chơi
Đem hồn mình gieo gửi ở muôn nơi,
Và gieo gửi trong mỗi lời vĩnh quyết
Một chút ta đã chết cùng ly biệt…
Jan 26 2004
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment