02 January, 2006

Không đề số 3

Gặp nhau
giữa một vần thơ
giữa vùng hương cỏ
giữa bờ biệt ly
giữa môi con gió xuân thì
giữa màu cô nhạn nam phi
buốt trời...

Gặp nhau khó thế, tình ơi!
Con hồn xuân mộng rong chơi chưa về...

Đêm tân niên. Thoang thoảng say và thoang thoảng buồn.

25 December, 2005

Không đề số 2

Tặng em - người con gái ưa nhìn nến khóc

Bài hát đầu tiên
Em làm ta ứa lệ
Chẳng thể nén lòng
trước phút chia tay

Chủ Nhật buồn gió cuốn lá vàng bay
Nơi quán nhỏ hơi sương nhòa mái tóc
Nắm tay em
nghe mây chiều đang khóc
nghe ngọt ngào

khẽ hát ở trong tim

Suốt chặng đường
em cứ mãi lặng im
nhưng đắm-đuối-vòng-tay
thay lời nói
Ta ôm em.
(một lần thôi, rất vội)
rồi quay đầu
cắm cúi bước chân đi

Chưa bao giờ khó thế!
Nỗi biệt ly.
Càng da diết
lẻ loi hàng ghế cuối
Chiếc phi cơ
nghiêng mình khi gió nổi
ôm siết vào lòng
thành phố thần tiên
Em ở đâu?
Giữa những ánh đèn đêm?
Em có nhớ
một-người-đang-nhớ-lắm?
Em có nhớ
tiếng thở dài sâu thẳm
dứt nụ hôn đầu
ánh mắt lưu ly...

Ngày trở về
sao như thể ra đi?
Vì em đấy!
Vì em - người ở lại.
Nội Bài đêm
rét ùa lên tê tái
Nghe ấm trong lòng
một tin nhắn:
"..."
Tình yêu!

04 December, 2005

Không đề số 1


Vỏn vẹn ba mươi giây
nồng nàn và đắm đuối
Nghe tiếng thở không lời
đầu bên kia rất vội

Ta kìm lòng không hỏi
Em nén lòng không nói
Kệ nỗi nhớ thẹn thùng
giấu mặt cười bên gối

Văn phòng chiều rất vắng
Khoảng sân chiều rất lặng
- Gọi người ta làm chi?
- Cho lòng thêm chút nắng…

Em nhớ ta rồi sao?
Em - hay cơn mưa rào
quán bar đường Bảo Khánh
gió đêm buồn lao xao

Lạnh về qua cửa sổ
Gió về trên hàng cây
Em về trong nỗi nhớ
thơm ngát lòng ta say

Ly whisky vàng óng
hay môi nàng rất mọng
hay mắt nàng rất trong
Em - tình yêu mùa đông…

Viết trong hơi men ngây ngất của Jack Daniel, giữa lòng Hà Nội một đêm gió về.

29 November, 2005

Viết ru nàng một đêm khó ngủ


Ngủ đi em
cho hò hẹn tạm không còn khắc khoải
cho nhung nhớ cũng dừng đau đáu mãi
và muộn phiền rồi sẽ hóa hư không

Ngủ đi em
vạt tóc phiêu bồng
vạt tóc ấm nồng
sưởi ấm đêm đông - chiếc khăn len mùa gió
Ngủ đi em
bờ vai nghiêng
nghẹn ngào bên gối nhỏ
khe khẽ giật mình
trong mỗi cơn mơ

Ngủ đi em
yêu dấu vô bờ
Ta xin lỗi vì bắt em chờ đợi
Ta xin lỗi vì biết em thầm gọi
Ta xin lỗi vì thiếp đi mệt mỏi
Ta xin lỗi vì dòng thơ viết vội
chẳng thể nào
nói hết những yêu thương

Ngủ đi em
ngoan nhé tà dương
ngoan nhé nguyệt
nhé mây
và nhé gió
Nhớ im lặng
cho người em gái nhỏ
được êm đềm
ngủ giấc ngủ vô ưu

Ngủ đi em
cô bé chăn cừu
bên bếp lửa
nồng nàn
em vẫn hát...
Bên gót nhỏ
dịu dàng
ta khao khát
"Giấc yêu thương!
Xin nở đóa vô thường..."


Hà Nội, đêm 28 tháng 11 năm 2005.
Viết tặng em, thay lời xin lỗi vì một đêm thiếp ngủ.

25 November, 2005

Ta gọi em là nỗi nhớ màu xanh

Môi nguyệt quế lỡ thì Môi ở trọ…

Buổi ly biệt
vội vàng
không nước mắt
không mặt trời
không nắng hắt bờ mi

Chỉ có em
màu mắt rất nhu mì
giấu mặt bên song
nụ cười bảng lảng...

Chỉ có ta
một cánh buồm phiêu lãng
chợt rùng mình
nhớ vạt tóc trầm hương
nhớ môi hôn
run rẩy nụ thiên đường
nhớ áo mỏng
dỗi hờn
em bật khóc...

Ôi nỗi nhớ biệt ly màu mắt ngọc
Bởi vì đâu cát trắng cũng xanh ngời?
- Bởi Biển yêu thương mãi gọi "Bờ ơi!"
- Và Ký Ức
chơi vơi miền đất lạ
đường thiên lý không em buồn hối hả
đã âm thầm nhuộm biếc cả màu mây
mãi gọi tên nàng:
"Ơi Biển hát chiều nay..."

22 July, 2005

A postcard


Sunset, water singing the lullaby of dusk.
The sun, it's vibrant life, kissing day to restful sleep.
Gentle breezes, surely whispering your name.
Fill me with peace and joy.... as do thoughts of you.

Chiều tàn, sóng hát ru đêm
Vầng dương rực sáng hôn lên trán ngày
Tên nàng gió hát mê say
Êm đềm hoài niệm theo mây tràn về...

29 June, 2005

Đêm của nhiều nỗi nhớ


Gặp lại em
bức thơ tình dang dở
ta gục đầu
trên nỗi nhớ xanh xao
Gặp lại em
mùa thu cũng nghẹn ngào
chưa đẫm lệ đã phai màu ký ức

Hà Nội đêm...
chị chắc còn đang thức
thức một mình...
À... với một giấc mơ...
Chắc sẽ nhớ mình - thằng bé lẳng lơ
thật đáng ghét
mỗi khi cười
tủm tỉm...

Hà Nội đêm
ly rượu vang màu tím
mắt người tình
chết lịm giữa yêu đương
Một tâm hồn
quỷ sứ
thật dễ thương
vẫn đang nhớ
một chân trời xứ lạ

Sài Gòn đêm...
"Ngươi về rồi đấy hả?"
Cái câu này, nhóc hẳn sẽ hỏi ta
đêm đầu tiên... (cấm nghĩ bậy à nha)

...đêm đầu tiên ta trở về Hà Nội

Mấy dòng thơ
viết khi lòng rất vội
bởi-quá-nhiều-nỗi-nhớ-để-thương-yêu
bởi-quá-nhiều-nỗi-nhớ-để-mang-theo
Bao nỗi nhớ ru ta ngày trở lại
dắt ta đi giữa một thời xa ngái

Ôi cái thời... khắc khoải đến vô miên
Bởi có đêm nào
không nỗi nhớ đâu em!


Đêm không ngủ ở Kuala Lumpur - May 12, 2005